Chương 306: Truy nã toàn thành ( hạ )
Thế giới này còn tồi tệ hơn cả tưởng tượng…
Việc nương tay với Blackhand không phải là dự định ban đầu của Lâm Dược, nhưng kẻ làm địch nhân như hắn lại lưu quá nhiều chỗ dư thừa, điều này không khỏi để Lâm Dược nhớ đến một người —— nhà khoa học đầu tiên tạo ra người nhân bản trên thế giới 【 Francis · Young 】.
Bởi vì 【nỗi nhớ nhung với con gái】, hắn để cho khoa học cấm kỵ vi phạm đạo đức nhân loại như nhân bản con người bước lên vũ đài —— thậm chí không tiếc mượn đến công nghệ Relic để truyền thâu và chỉnh sửa ký ức cho cơ thể sống, chế tạo ra một bộ “phế phẩm”… Dù các tổ chức và quốc gia có rất nhiều lệnh cấm, nhưng sự thật đã không thể vãn hồi.
Rủi ro tỷ lệ thuận với lợi nhuận, huống chi là trước những công ty không hề kiêng dè gì.
Ở một mức độ nào đó, nó không có gì khác công nghệ chuyển sinh bằng Relic của Arasaka, đều là sự chà đạp và coi thường lên nhân cách và phẩm giá.
Có lẽ Blackhand vô cùng đau khổ, biết rõ bản thân không phải đối thủ, thậm chí có một tia cơ hội sống sót nhưng vẫn lựa chọn tìm đến cái chết… Giữ hắn lại, chưa chắc không phải là một đòn giáng mạnh vào Militech.
Không thể không nói, thu hoạch của chuyến đi này xác thực rất phong phú…
Kỹ thuật nguyên mẫu của hai công ty lớn, một cơ hội để dương danh lập vạn, còn có sự kiểm soát hoàn toàn cơ thể này, vân vân và mây mây.
Nhưng trên thực tế:
Tâm trạng của Lâm Dược không thực sự tính là tốt.
Bởi vì trong lòng hắn giờ phút này vẫn luôn lo lắng cho những đồng bạn, mọi người đều đang liều mạng vì chuyện hôm nay, cũng xuất hiện “tình huống kế hoạch không theo kịp biến hóa”…
Toàn bộ quá trình nếu thiếu bất kỳ ai cố gắng trả giá thì đều sẽ là một hồi thảm họa.
Ngoài sự thoải mái ra, càng nhiều hơn chính là sợ hãi và xem xét lại thế cục.
Có được nhiều nguyên mẫu như vậy, các thành viên tiểu đội phải cần một khoảng thời gian để tăng cường sức mạnh.
Lâm Dược đương nhiên từng cân nhắc đề nghị của Rebecca trước khi khai triển hành động lần này, lắp đặt thêm Cyberware mạnh mẽ và đáng tin cậy hơn cho mọi người ——
Nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy “dung lượng Cyberware” của bản thân mình, chỉ cần sơ sẩy một chút, dù là khuyết điểm nhỏ của sản phẩm cũng có thể dẫn đến kết quả không thể vãn hồi.
Lo lắng cho xác suất không chắc chắn hay là cái chết trong sự va chạm càng lớn hơn ?
Đây là một vấn đề…
Vì vậy vẫn phải bàn bạc thật kỹ với các thành viên tiểu đội mới được.
Nghĩ đến đây, Lâm Dược xoa xoa vô lăng, cơ thể đau nhức khó nhịn sau trận chiến hơi thả lỏng một chút, rồi thở ra một hơi.
Vốn tưởng rằng vắt óc làm tốt kế hoạch thì có thể hoàn thành mọi chuyện một cách thuận lợi… Không biết Rebecca và Kiwi được Nomad cứu giúp bây giờ thế nào rồi ?
Gọi điện thoại mấy lần đều không nhận được hồi âm.
Thực ra…
Chuyến đi này khiến hai công ty lớn bị tổn thất, đã là tình huống tốt nhất dưới điều kiện cơ bản là có được hạch tâm của Cyberware.
Nhưng điều khiến Lâm Dược để ý nhất còn có một: đó chính là Arasaka Saburo ra tay !
Lâm Dược còn tưởng rằng lão già này muốn chơi trò cân bằng cả đời đâu.
Thông qua việc nghiên cứu dữ liệu từ Honshu và suy đoán về các loại tình báo, rồi lựa chọn dùng Cyberskeleton để lừa giết mình, đây có thể nói là ám chiêu trong các ám chiêu.
Đổi lại bất kỳ một tên Edgerunner nào của Night City gặp phải tình huống hôm nay, e rằng đều phải xong đời, dù sao thì Cyberskeleton có gánh nặng thần kinh cao ngất ngưởng sớm đã không phải là vật mà giới hạn con người gánh chịu được, nhưng rất tiếc… Trên thế giới này cũng không chỉ có mỗi con người bình thường ——
Sự tồn tại của kẻ đặc thù nhất, chính là một lần tính toán sai lầm lớn của Saburo.
Việc đã đến nước này, vạch mặt là chuyện tốt.
Từ đó ít nhất có thể để V tạm thời an toàn, Yorinobu cũng có thể giữ vững tỉnh táo trong một khoảng thời gian.
Chỉ là nhìn thoáng qua ngày tháng, thêm nửa năm nữa, e rằng…
Vì vậy Lâm Dược vẫn luôn suy nghĩ cách để Arasaka Yorinobu, kẻ thù lớn nhất của Arasaka Saburo, có thể ngồi vững vàng vị trí, nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn phải ra tay sớm lên Relic, hiện tại sóng gió đang yên bình tĩnh, Lâm Dược phải suy nghĩ kỹ nên nói chuyện này với Yorinobu kiểu gì: là nói thẳng lão già của ngươi chuẩn bị dùng ngươi làm vật chứa chuyển sinh ? Hay bản thân sự tồn tại của kỹ thuật Relic liền là một tai họa ?
Hậu quả do thông tin không đối xứng chính là nghi kỵ lẫn nhau.
Lâm Dược không có lý do và con đường để biết những điều này, đối với Yorinobu mà nói, đây có lẽ là một loại uy hiếp khác mới đúng.
“Tê…”
Nhìn thấy đường biên giới đến gần, Lâm Dược ngồi thẳng người một chút, sau đó phát ra một hôdi kêu đau.
Giống như có hàng ngàn con kiến xé rách thần kinh cơ thể, Cyberware vẫn tồn tại di chứng vì quá tải, hắn nhìn qua bản thân từ gương chiếu hậu hơn nữa hình dáng của Cyberskeleton là thứ hoàn toàn không thể che giấu được —— Điều này chỉ có thể để đội kỹ thuật của Honshu giải quyết.
Lâm Dược lái chiếc xe miễn cưỡng còn có thể chạy tiến về phía con đường khác của đường biên giới, vừa đi qua thị trấn nhỏ gần Night City từ bên hông thì BCI và tín hiệu điện thoại đã tràn vào một đống tin tức.
Emma tạm thời ngắt kết nối để điều trị, nhưng đã chia sẻ con đường vào thành phố cho mình.
Chỉ nhắn thêm một câu: 【Về sớm một chút 】.
Ngoài ra còn có oanh tạc từ V…
Tuy gửi từ số lạ, nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra giọng điệu của V giữa các dòng chữ.
【 Militech rút lui, internet nằm trong phạm vi kiểm soát… Xin lỗi vì đã làm mất một phần thông tin của ngươi.】
【 Mấy con chó ngành kỹ thuật phải chết triệt để.】
【Xin lỗi…】
Ánh mắt của Lâm Dược dịu dàng.
Việc động thủ trong Arasaka Tower vốn dĩ đã tồn tại rất nhiều vấn đề, V dám chống lại áp lực này để giúp mình… đã là thỏa mãn lớn lao.
Nhưng tin tức sau đó đến từ Rogue để cho Lâm Dược có chút ngồi không yên.
“Bị truy nã ? Vẫn là từ mấy công ty lớn liên hợp lại…”
Sắc mặt của Lin cổ quái.
Lời nhắc nhở của Rogue đến rất kịp thời, đồng thời Fixer rất biết giải quyết việc đã thu xếp ổn thỏa nhân viên vào thành phố và những chuyện vụn vặt giúp hắn, ở trên cơ sở của con đường mà Emma sắp xếp…
Lâm Dược gọi điện thoại qua phát hiện Rogue không hề bất ngờ gì về việc mình còn sống.
“A, cuối cùng”
Rogue khoát tay, coi như là chào hỏi đón gió tẩy trần.
Lâm Dược gật đầu, “Cảm ơn việc ngươi trả giá thêm, Rogue… Ta nghĩ điều này đã vượt quá phạm vi trách nhiệm của ngươi.”
Nhưng Rogue chỉ biểu thị không cần để ý, chậm rãi nói rõ từng việc một: “Sẽ có người đi tìm mấy tên hải quan không biết điều kia.”
“Nhưng cũng bình thường thôi. Hải quan đều là chó của các công ty trong Night City, thỉnh thoảng tâm trạng tốt sẽ thả mấy tên buôn lậu vào, cho đủ tiền thì cũng có thể để ngươi nhập cư trái phép —— ”
“Nói đơn giản, không có giới hạn, đều xem tâm trạng. Nhưng ta sẽ chịu trách nhiệm đến cùng trước những việc mình để xảy ra sai sót khi sắp xếp, rất nhanh sẽ cho ngươi một lời giải thích hợp lý.”
Người làm ăn không hổ là người làm ăn, vĩnh viễn cân nhắc nhu cầu của khách hàng.
Điểm này để Lâm Dược từng làm Fixer cũng cảm thấy thán phục vô cùng.
Những thứ khác đều là dệt hoa trên gấm, cũng có thể coi là trả giá không mấy quan trọng, mấu chốt là bản đồ mà vị Fixer này cung cấp rất chuẩn xác, dù là rất nhiều chuyện biến ảo chóng mặt, bản đồ cũng chưa từng xuất hiện dấu hiệu nào hãm hại người, từ đó mới khiến Lâm Dược thực hiện kế hoạch một cách thuận lợi ——
Công lao của Rogue là việc không thể bỏ qua.
Thế là Lâm Dược bày tỏ lòng biết ơn.
Fixer lão luyện quả thực bớt lo, đương nhiên, cũng có một số tên lão luyện không được ổn lắm —— ví dụ như Dexter DeShawn.
“Cảm ơn Rogue, ta nợ ngươi một ân tình.”
Rogue được lợi không khoe mẽ, thẳng thắn chấp nhận.
Bởi vì thứ nàng muốn chính là ân tình của Lin.
Thứ quý giá nhất ở Night City chính là nó, có đôi khi còn cứu lại một mạng được, cho nên mới nói ân tình khó trả nhất.
Rogue: “Giúp đỡ lẫn nhau cũng không có gì to tát, người của Aldecaldos muốn tiến sâu hơn vào Badlands, bọn họ sẽ đưa người của ngươi trở về sau, có chuyện thì liên hệ.”
Không đề cập đến tiền, không đề cập đến việc khác.
Hiển nhiên Rogue có tính toán của riêng mình.
Dù Lâm Dược biết đồ miễn phí mới là đắt nhất, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước a.
Đương nhiên, vật như ân tình sẽ không hề có gánh nặng đối với kẻ không có độ tin cậy, nhưng Lâm Dược sẽ đốc thúc bản thân ghi nhớ phần ân tình này.
Đến nỗi truy nã –
Mấy công ty này đều như nhau.
Tự nhiên đứng ngồi không yên khi thấy có người liên tiếp làm ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng Lâm Dược đoán rằng bọn hắn cũng chỉ có thể dùng một số ám chiêu, bởi vì các công ty sẽ không thật sự đồng tâm hiệp lực.
Nhưng nội tình của mỗi công ty đều ở đó, vẫn có rất nhiều tính nguy hiểm đối với Lin.
Mình chỉ cần lộ mặt ở Night City, e rằng tình huống bị vây công cũng là chuyện thường ngày.
Phiền phức…
“Ngươi phải để trong lòng chuyện bị truy nã, đây không phải là một công ty, mà là tất cả —— bọn họ giống như dã thú đã quen hoành hành ngang ngược trong đấu trường Night City, mỗi người có địa bàn riêng, bọn họ chắc chắn sẽ gác lại một phần ân oán để nhất trí đối ngoại khi thấy ngươi xông thẳng ra như vậy.”
“Ít nhất nguyên mẫu trong tay ngươi là vật bọn họ muốn cướp về.”
Lâm Dược không quá lo lắng về việc mình bị chặn ở Night City.
Dù sao mình còn có Faceplate, nếu muốn trà trộn vào thành phố thì cũng coi là chuyện đơn giản thôi.
Chủ yếu là một nửa quyền kiểm soát Dogtown vẫn còn nằm trong tay Emma… Không biết từ lúc nào, binh sĩ tầng dưới chót của Barghest bị Fixer của Dogtown như Mr.Hands đẩy đến mức như chó nhà có tang, giờ đã biến thành một kẻ thực sự có gốc gác ở Night City.
Hơn nữa còn là gốc gác không có cách nào di chuyển…
“Công ty thực sự sẽ đồng lòng như vậy sao?”
Rogue hừ hừ một tiếng không thể phủ nhận.
“Khoảng 50 năm trước, có người ôm ý nghĩ này đi làm việc cho Arasaka —— tiếp đó việc về Soul Killer nổ tung, chuyện này được mấy công ty bắt tay nhau triển khai, bọn họ có thể cho phép ngươi đứng cùng vạch xuất phát, nhưng tuyệt đối không cho phép ngươi vượt qua…”
“Ngươi muốn công ty của mình bị tiểu đội công ty vũ trang đầy đủ tới tập kích mà không hề hay biết gì sao ?”
“Luôn có lúc ngươi không ở đó…”
Lâm Dược nhất thời nghẹn lời.
Lời này nghe quá quen tai.
“Đây không phải là vòng luẩn quẩn sao?”
Lâm Dược cảm thấy không có lời giải.
Trừ phi mình đợi trong công ty để chờ người khác đến tận cửa ——
Nhưng vấn đề là, có một số công ty chó dại căn bản không quan tâm vấn đề lớn nhỏ, rất có khả năng sẽ ném một quả bom hạt nhân vào quận Watson… Bây giờ còn kiềm chế là vì mình mới đi lên sân khấu lớn của Night City mà thôi, một khi sản nghiệp khác trên thế giới chịu ảnh hưởng, công ty thực sự có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy.
“Không có lời giải ? Ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, Lin tiên sinh.”
Rogue nhún vai, “ Ta nên nói chuyện này với nữ nhân thông minh kia của công ty các ngươi, đáng tiếc nàng bây giờ đang ngắt kết nối ——”
Nghe Lâm Dược nói ra tình hình của Emma, Rogue tỏ vẻ đã hiểu.
Vũ lực thường là một sự tuyên bố, hành vi của công ty đủ để biểu hiện địa vị bây giờ.
Tương tự, đây cũng coi như một loại áp lực, khi không biết vị trí cụ thể của một món vũ khí đủ mạnh… Thứ công ty nên lo lắng chỉ có thể là bản thân.
“Quyền lựa chọn ở ngươi, cũng có thể bảo thủ rút lui về Dogtown, Night City… Luôn phải có chút việc để làm.”
Có lẽ lời nói của Fixer lâu năm như Rogue quá có tính kích động.
Thế là hắn nở nụ cười đầy thâm ý, “Không có việc thì không đến Night City.”
Rogue cũng nở một nụ cười “ngươi hiểu”…
Xe dừng ở đường biên giới, Lâm Dược thuận lợi lên một chiếc xe có thùng hàng đủ lớn để chứa mình, hải quan không thèm làm cả cả kiểm tra theo lệ, vẫy tay để chiếc xe này lái vào phạm vi của Night City, một nhân vật truyền kỳ dường như sắp đăng đỉnh sân khấu ——
Một tràng tiếng rít mạnh mẽ bỗng nhiên vang lên.
Những vũ khí hạng nặng được trang bị đầu đạn đất đối đất đủ để san bằng tòa nhà vốn không nên tồn tại trong Night City, đã bay về phía chiếc xe đang lao nhanh trên đường cao tốc…
……
—————–
“Phụ thân, đây rốt cuộc là có ý gì?”
Yorinobu thay đổi hành vi nóng nảy thường ngày, khi thấy Saburo, thị nữ đang giúp hắn lau những giọt nước ngưng tụ trên bộ kimono làm từ vật liệu đặc biệt trên người sau khi ra khỏi tủ lạnh.
Người nắm quyền trông có vẻ tái nhợt vì đã ở trong hệ thống duy trì sự sống nhiệt độ thấp một thời gian…
“Lưỡi kiếm được rèn đã biến thành hung khí, tự nhiên có thể hủy đi.”
Saburo thở dài, “Hung đao giết chủ, đây không chỉ là câu chuyện tồn tại trong điển tích nữa.”
Biểu cảm của Yorinobu hơi thay đổi, còn tưởng rằng phụ thân không biết kế hoạch của mình đã thất bại…
“Nguyên mẫu của chúng ta đã đánh mất.”
Yorinobu báo cáo ngắn gọn mạnh mẽ.
Đôi mắt đục ngầu của Saburo đảo một vòng, nhìn về đứa con vừa quen thuộc lại xa lạ của mình ——
“Còn gì nữa không?”
Phụ thân vậy mà lại thua một ván cờ, đây là chuyện Yorinobu chưa từng nghe thấy… Cảm giác của hắn khi biết tin có chút khác thường, nói không rõ ràng.
Có lẽ trong lòng Yorinobu, hình tượng của phụ thân là bất khả chiến bại, hắn mạnh mẽ cố chấp và có lực khống chế, nhưng hết lần này tới lần khác sự xuất hiện của Lin dường như đã để mọi thứ không còn tuân theo quy tắc nữa, thế là Yorinobu suy nghĩ kỹ càng, đại khái hiểu ra đó có lẽ là sự tự tin.
Saburo phát ra tiếng thở nặng nề trong cổ họng chỉ xuất hiện khi dã thú tỉnh giấc.
“Chỉ là mất một kỹ thuật không có quá nhiều công dụng mà thôi…”
Arasaka Saburo đang làm tổng kết cho chuyện này.
“Nhưng người kia vậy mà có thể thuận lợi vượt qua ngay cả cửa ải khó khăn như vậy, kẻ địch sau này chưa chắc chỉ có mỗi chúng ta.”
“Night City, không ai ngồi yên được.”
Yorinobu chắp tay sau lưng, hắn thở dài, đương nhiên không phải vì tổn thất của Arasaka, mà là đang cân nhắc làm thế nào để có thể giúp được Lin.
“Phụ thân.”
Yorinobu trầm mặc hồi lâu mới mở miệng.
“Con cho rằng người không thể quá nuông chiều Michiko như vậy nữa… Rất nhiều quyết sách của nàng xuất hiện sai sót, đặc biệt là việc cố gắng vòng qua phòng Counter-Intelligence để triển khai hành động trong Arasaka Tower, tất cả nguyên nhân chỉ là vì nàng không tin tưởng người phụ trách bộ môn đó ở địa phương.”
“Nếu cứ tiếp tục như, Arasaka Tower trong Night City e rằng sẽ tự loạn trước.”
Lời đã nói đến rất nghiêm trọng.
Cho dù là Saburo thì da mặt cũng khẽ run lên… Ánh mắt của hắn muốn xem thấu hài tử trước mặt, chẳng lẽ trong mắt đứa nhỏ này không còn tồn tại một tia tình thân nào sao ?
Ở trong mắt ngươi, nàng đến cùng là ai ? Ta nhớ được đã cảnh cáo ngươi khi ở cảng vũ trụ của Nhật Bản rồi, Yorinobu…
“Người phụ trách tên là V kia, là bộ hạ của ngươi sao?”
Yorinobu đứng thẳng người.
“Là bộ hạ của Arasaka.”
“Bất kỳ lúc nào, Arasaka đều phải ưu tiên lợi ích, ta vẫn luôn không coi trọng nàng ở thời gian qua, nhưng sau này cũng sẽ không, Bởi vì nàng… hoàn toàn không thích hợp làm một người cầm quyền.”
Saburo giơ bàn tay lên.“Ta sẽ trừng phạt nàng.”
Yorinobu ngạnh sinh sinh nén lời trong bụng về.
Yorinobu không đời nào bỏ qua cơ hội tới bôi nhọ, hắn biết con gái của đại ca sẽ không bị từ bỏ dễ dàng như vậy, nhưng phải tỏ thái độ —— dù sao thì mình bây giờ mới là CEO trên danh nghĩa chính thức của Arasaka.
Đúng lúc này.
Phía sau Yorinobu có tiếng bước chân truyền đến.
Takemura Goro long hành hổ bộ, khi Yorinobu quay đầu nhìn hắn, Goro có cảm giác như bị dã thú để mắt tới .
“Arasaka-sama.”
Goro dường như muốn giấu việc muốn nói trước Yorinobu.
Nhưng tiếng quát của Saburo lại truyền đến ——
“Có chuyện gì đáng để ngươi vòng qua chủ tịch Arasaka để nói cho ta biết ?”
Goro vội vàng cúi đầu, “Tại hạ không dám!”
Thẳng đến khi hắn cúi đầu hơn một phút, lúc này Saburo mới ra hiệu cho hắn nói.
Nhưng sau khi câu đầu tiên của Goro, biểu cảm của Yorinobu và Saburo đồng thời ngưng kết ở trên mặt.
“Dogtown lại sử dụng vũ khí hạng nặng.”
“Kẻ phản bội chia rẽ tài sản công ty –”
“Không rõ tung tích.”
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập