Chương 291: Mượn đao ( Bốn )
“Tên lửa?!”
Rebecca bị sóng nhiệt nổ tung kém chút chặn hô hấp trở về, “Sao lại thế này ?”
Lâm Dược duỗi ra một tay để hỗ trợ nắm lại vô lăng từ trong tay “Tài xế” sớm đã bối rối lại sắc mặt trắng bệch, “Đây là Badlands, không phải Night City —— Đừng nhìn ra phía sau, Kiwi, thừa dịp tín hiệu internet còn bao trùm lấy khu vực này, để cho những người khác của công ty chạy về đây ! Nhanh!”
Cái trán Kiwi tràn đầy mồ hôi lạnh.
Dù cho xe việt dã có cái bệ và giảm xóc ưu tú nhất cũng không gánh được đường ở Badlands, nàng tận lực dùng một tay đè lại laptop, một tay khác đang thao tác nhanh chóng.
Chỉ Kiwi lợi dụng internet mới có thể liên lạc với minh hữu từ tần số truyền tin đã thiết lập tốt trước đó.
Không cần nghĩ, phụ cận đây chắc chắn đã bị Netrunner của Arasaka khóa cứng hết, muốn gọi một cuộc điện thoại ra thì khó như lên trời.
Lâm Dược nhìn lướt qua tân binh cơ thể cứng ngắc, hô hấp dồn dập ở chỗ người lái chính, thấp giọng nói: “Không nên nghĩ thứ khác, giẫm chết chân ga, làm theo dự án của hành động ——”
“Thế nhưng Arasaka đã đuổi theo tới!”
Tài xế hiển nhiên sợ choáng váng vì trùng kích từ nguy hiểm đằng sau.
Lâm Dược yên lặng tính toán tiếp ứng đến trong lòng, chỉ cần kiềm chế tạm thời binh sĩ Arasaka đang truy kích, vậy đoàn xe chuyển vận bị hấp dẫn trọng tâm sẽ xuất hiện thời cơ để lợi dụng… Thao tác mấu chốt chính là ở một bước này, bởi vì bằng vào nhân số bây giờ tới cướp đoạt Cyberskeleton thì chắc chắn không đủ.
Cho nên hắn liền sớm đã an bài Emma chiêu mộ tiểu đội từ Night City, những tên lính đánh thuê này khát vọng khai hỏa tên tuổi, thậm chí chỉ cần làm một phiếu trước mắt thì chính là mua bán kinh thiên động địa !
“【 Joel 】, lái về phía trước, bóp ổn tay lái, không chuyên chú vậy cũng chỉ có một con đường chết.”
Bụi mù cuồn cuộn, tốc độ của binh sĩ Arasaka hành động ở dã ngoại nhanh đến kinh người, khoảng cách xạ kích dần dần tiếp cận, binh sĩ tự giác dùng hỏa lực tầm xa không cách nào giải quyết đối thủ đã duỗi đầu ra cửa sổ, Smart Weapon từ Arasaka cùng một màu, cơ hồ chỉ cần khóa chặt mục tiêu vào khung ngắm, những viên đạn bay múa đầy trời cũng sẽ không đánh trật.
Khó khăn khi bắn nhau trên con đường gập ghềnh dường như đã bị lau sạch…
“Đều nằm xuống!”
Rebecca hô to một tiếng rồi đè đầu Kiwi xuống, Lâm Dược và Joel ở hàng ghế trước cũng làm theo, bên tai đều là tiếng gầm gừ của động cơ và âm sắc của tử vong khi thuỷ tinh bị va đập nặng nề, khi bài ca “chôn vùi” càng ngày càng cao, dù là lớp kính chống đạn cũng không nhịn được đập nện nhiều lần liền ứng thanh vỡ vụn!
Mảnh vụn sắc bén bắn tung toé khắp nơi, trong xe còn có một vài viên đạn thông minh đã bẹp tuỳ tiện nhảy cà tưng vì còn nhiên liệu, cọ sát ra vết tích trên làn da của mọi người.
“Còn tốt sao ?”
Badlands tồn tại rất nhiều đồi núi, một vòng xạ kích này không cắn được mấy người bọn họ, vậy kế tiếp đã đến lượt Lâm Dược bố trí sân bãi.
Michiko sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để đánh giết mình, bộ đội cơ động Arasaka đến nhanh chóng lại chính xác như vậy, sợ rằng là do có hải quan…
Cũng may ở trước đó, Lâm Dược kỳ thực đã nắm chắc trong lòng.
Mục đích của hắn không ở chỗ đào thoát, mà là muốn gậy ông đập lưng ông.
Bnh sĩ công ty lớn tồn tại vấn đề nhất định như quá máy móc khi thi hành, từ đó liền cho Lâm Dược thời cơ lợi dụng, tốc độ để một đầu mãnh thú có sức mạnh tiếp thu tin tức và chỉ lệnh cũng không nhanh, huống chi kẻ dẫn đường cho bọn hắn bây giờ cũng lâm vào trạng thái hoài nghi nhân sinh.
“Thao!”
Kiwi vội vàng phủi đi mảnh vụn trên máy tính, gió nóng chung quanh ào ào đâm vào trong.
Phía trước chính là giao lộ hẹp hòi hình thành ở giữa hai đồi núi
Lâm Dược lắc lắc mảnh vụn trên đầu, liếc mắt nhìn Joel mất hồn mất vía, xe cuốn theo một mảnh cát vàng rồi vọt vào khu vực đồi núi kèm theo tiếng leng keng khi cát đá đập nện trên thân xe.
Bộ đội cơ động Arasaka phía sau rõ ràng hết sức quen thuộc đối với địa hình khu này, dòng xe cuồn cuộn đã biến thành ba chiếc trên dưới, hai chiếc tăng tốc bọc đánh từ bên cạnh, chiếc ở giữa thì tiếp tục truy kích, nghiễm nhiên là trạng thái hoàn toàn hiểu rõ lộ tuyến Lâm Dược thoát đi ——
Dưới màn trời âm trầm, cơn bão cát nổi lên.
Badlands ngoài Night City thường xuyên gặp phải thời tiết cực đoan, việc này cũng khiến kiến trúc trong Pacifica tựa hồ mãi mãi đều khoác lấy một tầng áo khoác màu vàng nhạt.
“Tiểu thư Emma liên lạc đến !”
Kiwi ngồi sau lúc này hai mắt đã lập loè tia sáng màu cam, tất cả mọi người online.
“Ở công ty sao?”
Câu đầu tiên Lâm Dược hỏi chính là vị trí của Emma.
Emma hồi phục không cần nghĩ ngợi ——
“Đương nhiên, thân yêu.”
Lâm Dược thở dài một hơi, hắn nhìn ra sau phát hiện binh sĩ Arasaka đã xuất hiện một tia ngưng trệ bởi vì cỗ xe quá nhiều, ngay sau đó Lâm Dược một tay kéo lấy vô lăng, “Gas On!”
Kèm theo Joel liều mạng đạp chân ga, Lâm Dược nhanh chóng nâng phanh tay bằng tay còn lại, vô lăng nghe lời giống như đồ chơi ở trong tay Lâm Dược mà, xe bỗng nhiên vung đuôi, cấp tốc phóng tới một mảnh kiến trúc bên cạnh có vẻ như đã từng là nhà xưởng bị bỏ hoang !
“Mẹ kiếp ! Thực ngưu bức !”
Rebecca cầm chặt vào tay nắm trần ô tô, khuôn mặt dí sát vào tóc Kiwi, biểu lộ hưng phấn không thôi.
“Người tiếp ứng đâu?”
Emma đầu điện thoại bên kia, “Ở bên cạnh ngươi.”
Sau khi chiếc xe gào thét xông ra khu vực nhà xưởng, một bên khác, Mizutani Shion MZ2 được cải tiến cho địa hình sa mạc đã xuất hiện bên phải, nữ nhân ở buồng lái đeo kính râm, môi đỏ nâng lên độ cong dễ nhìn.
Nàng nhìn thấy biểu tình lo nghĩ nhưng lại chịu đựng không phát tác của người yêu bên cạnh.
Thật đáng yêu.
Emma tuyệt sẽ không để cho những người khác làm chuyện trọng yếu như vậy, trước đó nàng cũng lựa chọn đứng ra để tự tay chôn bộ đội chủ lực của Hansen, chớ đừng nhắc tới lần này là vì Lin.
“Chờ ngươi ở trước.”
Emma để lại một câu nói, ủng chiến địa hình đa chức năng dán vào bắp chân một cách hoàn mỹ bỗng nhiên đạp xuống chân ga, Shion đã một ngựa tuyệt trần trong đất cát không thích hợp nó bay lượn !
“Đó là… Emma ? Ta đi, Lâm Dược, cô gái của ngươi (Your girl) cũng quá cool.”
Rebecca rướn cổ lên, trong mắt đều là hâm mộ.
Mình chắc chắn sẽ không bao giờ có thể đua xe trong cuộc đời này, bởi vì lần thứ nhất khi Rebecca lái xe của Maine thì đã đâm nổ một trạm xăng…
Bất quá cái đầu nho nhỏ của nàng vẫn kịp phản ứng, chui vào từ ngoài cửa sổ, “Thao!”
“Lâm Dược, ngươi chẳng lẽ giấu diếm ta việc gì ? Vì sao ta không biết tiểu thư Emma sẽ tới đây ?!”
Mặt mũi Kiwi tràn đầy thông cảm.
Nàng nheo lại con mắt của, vừa vặn thấy được sắc mặt tái nhợt tới cực điểm của Joel từ kính chiếu hậu.
Chân ga không ngừng, Joel phát giác được không thích hợp đã đưa tay về phía chốt cửa ở một giây sau, đáng tiếc là Gorilla Arm có trọng lượng khả quan của Lâm Dược đã đè chặt vào lồng ngực của hắn, Kiwi sau lưng cũng không nhàn rỗi, bởi vì Alt không online, Lâm Dược không cách nào thực hiện công năng của Netrunner, từ đó việc này liền được Kiwi nhận thầu.
“Ài?”
Rebecca không biết cái gì là nội ứng.
Nàng chỉ biết Lâm Dược và Kiwi chỉ súng vào ai, người đó là hỗn đản.
Kèm theo ánh mắt Kiwi sáng lên tia sáng xâm lấn, Joel quát to một tiếng, công năng thông tin ở BCI đã chập mạch !
“A! Oh shit!”
Đằng sau cổ Joel phun ra tia lửa, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Bởi vì còn chưa tới lúc để gia hỏa này dâng mạng.
Cùng lúc đó, Kiwi sớm đã tiếp nhập hệ thống trên xe cũng nhấn xuống lựa chọn ngừng lại trên laptop, cửa xe bị đẩy ra ——
Lâm Dược xách theo Joel bằng một tay, hai chân hắn như nhũn ra, bây giờ sắc mặt đã biến thành màu đỏ xanh gần như tuyệt vọng, hai chân quỳ xuống đất, trừng tròng mắt nhìn xem Lin chỉ súng vào mình khi đưa lưng về phía ánh nắng…
Xong!
“Lin?!”
Emma vung đuôi xe từ nơi xa đến gần rồi đi xuống, đùi thon dài bọc lấy quần cao bồi có khí tức thô cuồng bước ra từ sau cửa, rõ ràng không ngờ tới Lin lại muốn xử lý phản đồ ở đây.
Nhưng mà ——
Lâm Dược chỉ muốn hỏi một việc.
“Nói cho ta biết, là ai đưa máy xác định vị trí cho ngươi ?”
Joel cắn chặt răng, bởi vì hắn biết có khả năng rất cao đối phương sẽ không cách nào tha thứ cho sự phản bội của mình, thật giống như câu nói đã nghe ở ngày đầu vào phòng Counter-Intelligence:
Vĩnh viễn bảo trì trung thành tuyệt đối với Arasaka…
Hiện nay, hắn làm được trung thành tuyệt đối với Arasaka, nhưng lấy được lại là công kích không khác biệt từ bọn họ.
“Ta…”
Hiếm thấy.
Hắn thấy được một biểu tình cực kỳ tức giận từ “Lin tiên sinh” mà mình cũng không được chạm mặt quá nhiều.
Tên kia ngữ khí sâm nhiên, “Có biết Suzuki đã phí bao nhiêu công sức để bảo vệ ngươi lại không ? Dù cho lý lịch của ngươi tệ hại đến cùng cực, nhưng D.R.A vẫn đãi ngộ các ngươi bằng thứ tốt nhất, thậm chí trưởng phòng của các ngươi cũng không nguyện ý để các ngươi đi chịu chết ở NCX, còn ngươi đây?”
Joel á khẩu không trả lời được.
Hắn hoàn toàn không biết mình bị phát hiện vào lúc nào, hắn thấy, là Arasaka vứt bỏ bọn họ, tương đương với không có đầy đủ cảm giác an toàn trong công ty mới được sáng tạo như D.R.A, vật khổng lồ như Arasaka có thể giết chết hắn bất kỳ lúc nào, cho nên hắn mới có thể lựa chọn phản bội Dreamer tại bây giờ.
Nhưng vấn đề là, Arasaka không có bất kỳ cảm động gì, cảm giác tử vong khi đạn bay sát da đầu vừa rồi để cho hắn hoài nghi, lựa chọn của mình có thực sự chính xác không ?
“Ngươi thấy được Arasaka sẽ xử lý bản thân thế nào sao ?”
Khi Emma còn chưa đi tới, Lâm Dược đã đưa tay ngăn lại, hắn không hề dùng bất luận vũ lực nào, thu hồi súng, trên mặt là một tầng phẫn nộ được khắc chế, không để nó ảnh hưởng phán đoạn sau này.
“Rebecca, Kiwi, kết thúc xong thì tiễn hắn đi.”
Kiwi tiến lên một bước kéo lấy cổ áo gia hỏa này, một phát chặt vào cổ để kích choáng, “Máy dò ở sau lưng, hẳn là dùng hiệp nghị cũ, dùng hắn hấp dẫn phần lớn binh sĩ của Arasaka… Là dự định như vậy đúng không?”
Lâm Dược gật đầu một cái.
Theo một chiếc xe lao ra từ chỗ ngoặt của cồn cát bên cạnh, bên trong là Falco ngậm điếu thuốc, biểu lộ phong khinh vân đạm.
“Ta thích địa bàn trống trải, để cho ta nhớ đến thời gian trồng lúa mạch và chăn trâu trong nhà, rồi kiếm bộn đô la ——”
“Falco!!!”
Rebecca kêu to một cách hưng phấn, lập tức nghiêm mặt giơ ngón giữa về phía Lâm Dược, “Đều thích gạt ta, Fuck ! Là vì cảm thấy ta không dấu được chuyện gì phải không?!”
Falco khoát tay áo, dưới râu quai nón hiền lành phát ra một câu để cho trái tim của nữ hài nào đó càng thêm băng giá,
“Ta đoán rằng đúng vậy ——”
“Ngô ! Xem ra ngươi chính là hài tử định ăn cả hai đầu ? Kinh nghiệm người từng trải khuyên ngươi đừng có lòng tham, ta cảm thấy thực sự tiếc nuối vì ngươi bỏ lỡ một lão bản không tệ…”
Đừng nhìn cánh tay của Kiwi dài nhỏ, nhưng khí lực lại kém, xách theo kẻ chết ngất rồi nhét hắn vào hàng ghế sau.
Nàng và Rebecca cùng tiến vào trong xe.
Lúc này Rebecca cũng sẽ không quấn lấy Lâm Dược để hành động chung, bởi vì nàng luôn biết rõ một việc, tên kia rất thông minh, có ý nghĩ của mình.
“Đại thúc, bang Texas dễ chơi như vậy, vì sao ngươi lại tới đây để tìm việc.”
Nghe được Rebecca lầm bầm.
Falco chạy xe tới trước Lâm Dược đã vẫy vẫy tay,
“Bởi vì ta đang tìm cuộc đua xe kích thích nhất trên thế giới, có thể để cho ta cảm thấy ——‘ A, hóa ra trồng lúa mì và chăn nuôi gia súc cũng không phải là một cuộc sống quá tồi tệ’ sau khi kết thúc. Bé gái, so đấu với Arasaka trên Badlands, người bình thường không có cách nào lĩnh hội loại kích thích này a.”
“Hẹn gặp lại Lin, hẹn gặp lại tiểu thư Emma.”
Lâm Dược gật đầu, “Hết thảy cẩn thận… Sau khi hội hợp với Angie, các ngươi không nên chủ động xuất kích, để cho lính đánh thuê động thủ trước, đi con đường chúng ta đã nói xong.”
“Nhất là ngươi, Becca, nghe lời Kiwi.”
Xe ghì lốp nửa ngày đã đột nhiên khởi động ngay sau khi Lâm Dược nói xong, chỉ để lại tiếng rống to của Rebecca.
“Ta không muốn nghe lời bà già !!!”
Khóe miệng Lâm Dược khẽ động một lần.
Lúc này Emma bên cạnh đi tới, không biết có phải ánh nắng của Badlands quá nóng nên đã hun đỏ lên khuôn mặt của nữ nhân không, nhưng tầng mây dầy như sắp có bão đến bây giờ không nên để cho mặt Emma đỏ mới đúng —— Nhưng mà bất luận bao nhiêu lần, Emma cũng là thế, hoa hồng chỉ có thể nở rộ khi nhìn thấy người yêu.
“Đáng chết…”
Nàng đưa tay xoa xoa vết máu trên mặt Lâm Dược.
“Ngươi không nên tới.”
Lâm Dược nắm lấy tay Emma, một bộ không đành lòng khiển trách.
Nữ nhân ngược lại là hào phóng, trở tay nắm lại tay Lâm Dược, “Nhưng ta vẫn tới. Nếu như không phải thời gian vội vàng… Ta rất tình nguyện để ngươi bóp đau ta, nhưng bây giờ chúng ta phải xuất phát, anh hùng.”
Lâm Dược thở dài một hơi, hai người song song ngồi lên xe.
“Trong điện thoại không nói rõ được.”
Emma thuần thục buộc lại dây an toàn chuyên dụng cho xe đua, “Chúng ta đã mượn tới đao lớn như Militech, ngươi nói bọn hắn sẽ khai chiến với Arasaka ở Badlands vì Cyberskeleton sao ? Mặc dù dựa theo hiệp nghị của toà thị chính, công ty không thể tiến hành hành động vũ trang quy mô lớn tại đường biên giới…”
Lâm Dược đưa tay cài tốt một nút thắt cuối cùng giúp Emma, nhìn xem nàng khéo léo nắm chặt dây an toàn bằng hai cánh tay rồi mới lên tiếng: “Trên đời không có việc nào mười phần chắc chín, nếu như không có V truyền ra tin tức, riêng việc về nội gián cũng sẽ để chúng ta chịu nhiều đau khổ, cây đao từ Militech là do ngươi mượn tới, ta phải cảm kích ngươi.”
Emma nở nụ cười làm càn.
“Giả bộ một con Doll gặm thuốc quá liều rồi chết ở Motel là việc rất không thể diện, nhưng vì ngươi, ta cảm thấy không có vấn đề gì, coi như đang thi hành nhiệm vụ cho Lin tiên sinh thì cũng không phải không được ——”
Thấy biểu lộ của Lâm Dược có chút trách cứ nhẹ.
“Được rồi, ta chỉ lo lắng sẽ không có cách nào để cầm tới hạch tâm đáng chết theo mong muốn… Thứ để ngươi bán mạng kia.”
Lâm Dược cho xe chạy, liếc mắt nhìn cơn bão, trực tiếp lao thẳng về phía vùng đất hư vô nơi cơn bão bắt đầu hình thành từ cát vàng.
“Mặc dù Arasaka đã bắt đầu rớt lại sau Militech và Kang Tao ở đại bộ phận lĩnh vực quân sự, nhưng ngươi biết, kỹ thuật trường trọng lực mini có thể di động vẫn là thứ rất có lực hấp dẫn, Militech nhất định sẽ cướp, cây đao mà ngươi mượn cũng nhất định có thể giết người.”
Emma gật đầu, ôn nhu nói: “Hy vọng như thế.”
Sau đó nàng đã lơ đãng hỏi một câu.
“Bất quá ngươi thật sự sẽ giết chết người mà Suzuki lưu lại sao?”
“Còn là lần đầu tiên nhìn ngươi xử quyết người dưới tay đâu…”
Biểu lộ của Lâm Dược vẫn bình tĩnh.
“Người trưởng thành phải trả giá đắt vì lựa chọn của bản thân, ta không phải cơ quan từ thiện, hắn nên may mắn còn chưa để bất luận ai bên cạnh ta chịu đến thiệt hại… Suzuki đã cho hắn cơ hội, để cho một số người này tự do đi lựa chọn, hắn lưu lại, nhưng không có ý thức được trách nhiệm là gì.”
“Ta cảm thấy không đáng vì mình và Suzuki.”
Emma nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn ngoài cửa sổ.
Hắn cho tới bây giờ cũng chưa thay đổi, một mực là hắn hơn nữa dần dần tràn đầy sức mạnh.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập