Chương 197: Q.2 - Một ngày mới của City of Dream (2/2)

Chương 177: Một ngày mới của City of Dream (2/2)

Phốc!

Cơ thể nện ở túi hàng mềm nhựa từ plastic !

Kiwi ngồi ở trong xe đá đá chỗ ngồi của Pilar, nhìn qua xe rác không người điều khiển bảy xoay tám lệch phía trước.

“Truy nó.”

Pilar cười ha ha, nước bọt bay loạn, một tay cầm điếu thuốc bỗng nhiên đánh vô lăng, “Liền biết nữ nhân mặc viền ren rất thông minh!!”

Kiwi quay đầu nhìn qua binh sĩ còn bắn trên toà nhà của Biotechnica, ngữ khí bình thản: “Đi chết, hàng nát.”

Trong xe rác chất đầy túi nhựa màu đen, bỗng nhiên nhô ra một cái đầu!

Hành động lẻn vào khẩn trương và kích thích, mặc dù không quá hoàn mỹ —— Thậm chí để cho Rebecca làm mất một cái cài tóc xinh đẹp, trên đầu nàng treo lên túi đựng thực phẩm đã chớp chớp mắt, đầu còn rõ ràng ở trạng thái choáng váng.

“Hô… Kém một chút xong đời.”

Xem ra lão bà bà rất thông minh đi!

Tích tích!

Lúc này, ngoài thùng xe rác truyền đến một hồi còi, Rebecca rất may mắn trong xe cũng là rác rưởi đã xử lý tốt làm, vỗ vỗ bụi đất và cặn bã rồi dùng hết toàn lực vùng vẫy đi ra từ trong đống rác, một cước sâu một cước cạn đi đến vùng ven.

Chỗ người lái chính của ô tô gắt gao theo ở phía sau đã duỗi ra tay giả màu vàng có đặc thù rõ ràng của Pilar, ngón giữa giơ ra rồi tiếng mắng cũng bị gió thổi tan.

Rebecca biết Pilar đang chửi mình lề mà lề mề, nàng trợn trắng mắt ghé vào thành xe, kiên nhẫn chờ Pilar tăng tốc ngang với xe rác mới bò hướng phía dưới, cô em đáng yêu chân hơi ngắn đã treo hai tay ở thành xe, mũi chân một mực thử thăm dò giẫm dẫm lên mui xe ——

Nhưng xe tải lớn này bởi vì ICE đã kích hoạt sau khi Quick Hack xâm lấn, đã lái bảy xoay tám lệch, thậm chí nhiều lần kém chút quăng Rebecca xuống đường.

“Mẹ nó!”

Pilar ngậm điếu thuốc, hai tay gắt gao nắm chặt tay lái, thần sắc khó được nghiêm túc.

“Ta cảm thấy chúng ta phải tìm tài xế hợp cách, ngươi cảm thấy thế nào?”

Kiwi cúi đầu tiến hành phá giải trong laptop, đó là ICE của xe rác đang mất khống chế, “Hừ hừ… Kỹ thuật của ngươi còn không bằng Lin, hơn nữa phía trước có ngã rẽ, khống chế chiếc xe này cần quá nhiều RAM, nhanh một chút.”

Netrunner cao gầy ở tầng dưới chót của Night City, nói chuyện đều đều giống như dáng người thon dài bằng phẳng của nàng.

Pilar: “Con mẹ nó ta biết rồi !”

Rebecca cắn răng cổ động bản thân: “Đáng chết… Chỉ thiếu chút nữa.”

Trong khoảng cách này, nàng còn chứng kiến xe rác một mực lao thẳng vào khúc cua của cầu vượt, không có chút dấu hiệu nào sẽ rẽ, xông ra hàng rào rồi rớt xuống độ cao mấy chục mét chỉ còn là vấn đề thời gian…

Bàn tay nhỏ dài của Kiwi phảng phất như nhảy múa trên bàn phím, Pilar nhe răng, không dám hô một tiếng ồn ào nào.

Trong nháy mắt ——

Kiwi bỗng nhiên ngẩng đầu, tròng mắt của nàng trầm xuống!

Xe rác bắt đầu thắng gấp!

Nhưng vẫn Hack có chút trễ…

Đầu xe giống như cự thú trong nháy mắt xé rách tường xi-măng, quán tính của xe tải sẽ chỉ để nó tiếp tục lao xuống, Pilar mắng to một tiếng trực tiếp đưa tay giả ra ngoài.

Ở tầm mắt của tất cả mọi người trong xe.

Gương mặt nho của Rebecca nhỏ vẽ lấy thần sắc dữ tợn, hai tay vung vẩy trực tiếp rơi xuống ——

“Fuck!”

Kiwi vội vàng đứng dậy bám vào chỗ tựa lưng của ghế lái, muốn nhìn xem Pilar có bắt được muội muội không.

Pilar mặt lạnh, tay bỗng nhiên nhấc lên, theo một bàn tay nhiều màu gắt gao bám vào trên cửa xe, con ngươi có chút hoảng sợ dưới mái tóc cắt ngang trán của Kiwi mới dần dần khôi phục nguyên dạng.

Làm cái gì…

Nàng như trút được gánh nặng lúc này mới phát giác sau lưng đều là mồ hôi lạnh.

Đưa tay kéo Rebecca vào được, nàng đâu vào đấy đốt lên một điếu thuốc lá, ôm lấy cánh tay nhìn xem thiếu nữ xụi lơ ở một bên, mắt lộ ra một tia may mắn khó mà phát giác.

“Yahoo !”

“Đáng chết… Kém chút biến thành một bình mứt hoa quả lớn trên đường của Night City!”

Loli bạo lực có thần sắc thỏa mãn, ánh led trên áo jacket Kitsch màu đen rạng ngời rực rỡ, lục lọi mấy lần da thịt lộ ra ở lồng ngực, đưa Chip cho Kiwi ——

Khi nàng đưa Chip, còn một bộ híp mắt rồi đắc ý như “ta ngưu bức không”.

“Số liệu về cách điều chế sản phẩm mới của Biotechnica!”

“Ta đi, cảm giác bây giờ giống như đã xem một bộ Braindance tình dục cực lớn, thoải mái đến đỉnh đầu ta còn đang run lên —— Nhanh nghiệm chứng thử số liệu, có thể kiếm bộn từ vật như này.”

Kiwi nắm vuốt Chip, Optic vàng hồng của thiếu nữ sau lưng tràn đầy chờ mong.

Nàng thu vào trong túi áo khoác, ánh mắt nhìn Pilar đã im tiếng kể từ khi Rebecca vào trong xe, cái cằm lắc lắc hướng về trên người gia hỏa này, ra hiệu Rebecca nhìn…

Thiếu nữ căng thẳng trong lòng.

Rebecca nháy mắt mấy cái, vội vàng từ đưa đầu ra từ giữa hàng ghế trước, quan sát trên dưới một vòng, lúc này mới thả lỏng trong lòng, “Cái gì đó ! Ta còn kém chút cho rằng ngươi ăn đạn đâu Pilar ! Chẳng lẽ hôm qua nhìn thứ gì không nên nhìn, virus Hack hệ thống phát âm rồi?”

“Ta ngưu bức không ?! Ta đã nói với hai ngươi, trong toà nhà kia đều là binh sĩ Biotechnica hiếm thấy ! Mấy thằng chó con này, đều có trang bị đỉnh cấp của công ty, ta ——”

“Rebecca, vì sao đến trễ?”

Giọng của Pilar phảng phất không còn sắc bén, mà là một loại bình tĩnh đáng sợ.

Trong kính chiếu hậu, nét mặt hưng phấn của Rebecca cứng ngắc lại.

“Nhiệm vụ của chúng ta là phá hư số liệu, liền xem như trộm lấy, cũng không phải trộm lấy số liệu gọi là cách điều chế, ngươi vì sao lại làm chuyện ngoài nhiệm vụ ?”

Rebecca còn định giải thích, nhưng nàng thấy được bộ dáng Pilar ngậm điếu thuốc nhìn thẳng về trước, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.

Kiwi khoanh tay dựa vào ghế ngồi, cũng nuốt lời muốn nói vào bụng.

Trong xe còn đang rung nhẹ, Pilar không có hít một hơi thuốc lá nào, chỉ có khói bụi rì rào mà rơi xuống, nện ở trên áo khoác da lộ vai của hắn, biến thành một đoàn bụi xám.

“Ta…”

Rebecca chẹp chẹp miệng, nàng vừa vào trong xe liền ý đồ dùng la to vui vẻ để che giấu sai lầm và mạo hiểm lần này, thế nhưng là, xảy ra chính là xảy ra, thậm chí để cho Pilar đều lo lắng mình.

Sau khi trở về từ Dogtown, Rebecca liền phát hiện lão ca thay đổi.

Trước đó hắn mang theo mình tìm việc làm tại Night City, lòng can đảm là lớn nhất, đừng nói khách sạn của Biotechnica, chính là cao ốc của Biotechnica, hắn đều sẽ làm.

“Rebecca… không đến hai tháng, ngươi tiếp sáu lần ủy thác tại Night City, có 5 lần là liên quan tới Biotechnica, hơn nữa mỗi lần ngươi cũng biến ủy thác thành hành động phá hư, vì sao?”

Giọng của Pilar khi hắn nghiêm túc thực sụ rất trầm thấp, cả người cũng có chút tối tăm.

Kiwi giả vờ nhìn xem phong cảnh ngoài cửa sổ xe, dưới mặt nạ truyền ra lời giải thích thay Rebecca, “Đại khái là tài liệu đen mà Lin truyền ra về Biotechnica không có hiệu quả a, nữ nhân Arasaka kia nói tình huống của Lin không tốt, bây giờ còn nằm —— Netrunner trước đó của tiểu đội các ngươi, hơn phân nửa cũng đã phế bỏ, lý do này chính xác đầy đủ…”

“Chỉ là…”

“Đó là công ty, Rebecca.”

Rebecca núp ở ghế sau, biểu lộ cũng trở nên tồi tệ hơn.

Kiwi di chuyển cánh tay giật giật, kéo khóa thay Rebecca, nhìn sang Pilar, “Ngu xuẩn làm mất hứng.”

Pilar phát ra tiếng cười cổ quái, “Chúng ta đều đang điên với ngươi, Rebecca… Nhưng mạng chỉ có một, ta trước khi đến Dogtown chỉ có thể là kẻ ngu, nói cho ngươi không cần sợ gì cả, liều hết một cái mạng để làm là được rồi.”

“Thực không dám giấu giếm, trước đó khi chưa kiến thức đến tràng cảnh công ty cướp đoạt thức ăn với nhau, ta còn dám ôm bả vai Cyberpsycho ở trên đường cái… Nhưng bây giờ không thể được, hỗn đản, chúng ta đừng có trêu chọc công ty được hay không ?”

Rebecca truyền đến âm thanh sâu kín: “Cứ tính như vậy ? Biotechnica… Dựa vào cái gì.”

Pilar: “Arasaka cũng là thế, nếu như chúng ta làm việc vì Biotechnica, ngươi sẽ nhìn Arasaka như thế nào? Công ty vốn không coi chúng ta, a không đúng, không coi bất luận kẻ nào làm người, trừ phi ngươi lau cổ CEO, để cho Biotechnica tiêu thất trong vòng một đêm ——”

“Ngươi cũng nhìn qua 【 Chip mà bản sao kia đưa cho ngươi 】, cho nên ta phải nói cho ngươi biết, Rebecca, đây là một lần cuối cùng.”

Rebecca đột nhiên xông về phía trước, Kiwi tay mắt lanh lẹ, lúc này kéo lấy Rebecca.

Nữ hài vung loạn tứ chi, chửi bới nói: “Những công ty kia bắt tay giảng hòa kiếm tiền trong truyền thông ! Vậy Lâm Dược đâu?! Sasha đâu ?! Pilar, ngươi đến cùng còn là người hay không ? Chúng ta đã kiếm được bó lớn tiền tại Dogtown là vì ai, ngươi vì sao sẽ nói loại lời này!”

“Ta muốn xuống xe! Ngươi không khác biệt gì với nữ Corpo kia!”

“Hỗn đản hỗn đản hỗn đản!!!”

Kiwi thở dài, dùng sức kéo Rebecca về trên ghế ngồi, thuận tiện gập lại ngón giữa từ Gorilla Arm của nàng .

“Đều an tĩnh một chút.”

Rebecca căm tức nhìn bóng lưng của anh trai, ngực chập trùng không chắc, bầu không khí trong xe kém đến cực điểm.

Kiwi biết không có ai sai, nhưng… Nàng không có cách nào cho cô gái này một đáp án xác thực.

“Rebecca, sớm hay muộn thì Biotechnica sẽ để mắt tới chúng ta.”

Nàng chỉ dặn dò một câu.

Lửa giận của thiếu nữ tới cũng nhanh đi cũng nhanh, đợi đến bớt giận không sai biệt lắm, lúc này mới thầm nói: “Ta biết… Đây là một lần cuối cùng.”

Kiwi sửng sốt một chút, khóe mắt có một tí ý cười, quay đầu lập tức nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Những toà nhà cao ốc kia chưa từng được thành lập để chịu tải mộng tưởng của tầng dưới chót, bọn chúng là đinh thép trên trên thập tự giá của Jesus, để cho linh hồn của tất cả mọi người tiếp nhận thiêu đốt trong dục vọng và sụp đổ, đồng thời dùng nó để trở thành nhiên liệu mới cho con dã thú này.

Khuôn mặt Rebecca chôn giấu trong cổ áo rộng lớn của jacket.

Thật lâu.

“Cám ơn các ngươi.”

Thiếu nữ cho rằng giọng mình rất nhỏ, vừa mới ngẩng đầu, liền phát hiện Pilar tiện hề hề khuôn mặt ghé vào trước mặt mình.

“To hơn một tí, lão ca không nghe thấy!”

Ba!

Rebecca trực tiếp cho một quyền, “Nhìn đường a hỗn đản!”

Xe hơi quẹo trái phải trên cầu một chút, bên trong truyền đến tiếng kêu đau của Pilar, “WTF Rebecca!”

Một trận trầm mặc sau.

Pilar: “Muốn đi Câu lạc bộ Braindance sao ? Ta mời khách!”

Rebecca truyền đến tiếng lầm bầm, “Muốn đi cũng không đi với ngươi, phim ngươi ngươi chọn quá kém.”

Kiwi: “( Ngáp )… ta muốn trở về tắm nước nóng, ngủ một giấc.”

Pilar: “Vậy chính ngươi đi thôi Becca —— Kiwi, a hèm… Có thể đi nhà ngươi uống cà phê sao ?”

Gân xanh trên trán Rebecca nhảy nhảy.

Một hồi chửi mẹ đinh tai nhức óc đã vang lên…

Xe một đường lấy uốn lượn trái phải với tư thế không bình thường, vọt vào trong dòng xe cộ dưới hàng nê ông vô tận lúc chạng vạng tối của Chinatown…

……

……

—————–

Trong phòng, hiện đầy quang mang ấm áp màu vàng.

Bành!

Một tiếng đập nhỏ nhẹ vang lên.

Tay của nữ nhân bỗng nhiên đặt trên lồng ngực được bao trùm bởi âu phục tinh xảo và quần áo trong.

Lúc này, biểu lộ kinh ngạc của đối phương đã hoàn chỉnh phản chiếu trong ánh mắt sáng tỏ lại lóe lên của V ——

“V?”

Hưu!

Tiếng vải trượt ra truyền đến.

V nhìn đối phương, ngón tay lại linh xảo ngoài ý muốn, đầu ngón tay câu đến cà vạt của nam nhân từ khe hở quần áo sau đó rút mạnh ra, bắt đầu một đường đẩy hắn lui về sau.

Đối phương rõ ràng luống cuống.

“V, lãnh tĩnh một chút…”

Đang khi nói chuyện hắn đã tính toán ngăn trở loại xu thế này.

Nữ nhân thấy nam nhân ý đồ bắt được cổ tay của mình, một hồi dòng điện khuấy động, âu phục ghim khuy măng sét cổ điển đều gồ lên một chút.

“Tê… Điên rồi?”

Tiếng kêu đau của đốii phương truyền vào lỗ tai, đối với nữ nhân mà nói thì tựa như thuốc kích thích đột nhiên đẩy tới.

Bờ môi yêu dị và đỏ tươi gần giống dính máu của V đã câu lên độ cong có ham muốn khống chế cực kỳ rõ ràng, “Ai bảo ngươi động thủ… Lin?”

Cước bộ xốc xếch kèm theo tiếng trầm khi cơ thể ngã vào ghế sofa, mỹ nhân cao ngạo kéo lấy cà vạt chậm rãi di động ánh mắt xuống ——

Nàng nhìn xuống “Con mồi” hốt hoảng dưới người.

Đôi mắt vốn có hình dạng tràn đầy tính tiến công phối hợp đuôi mắt cong to gan, để cho con mắt tản ra đỏ nhạt của nữ nhân bao hàm một tia khinh miệt của người chưởng khống.

Kèm theo động tác của V.

Sợi tóc của nàng bắt đầu tùy ý vương vãi trên đầu vai, tăng thêm một chút lười biếng và mị hoặc vì gương mặt kia.

Ngôi sao mới lên của công ty hơi vểnh lên khóe miệng, nụ cười hiện ra nghiền ngẫm càng lớn, phảng phất đang thưởng thức cảnh kẻ dưới người nhìn thấy sự quẫn bách và bất đắc dĩ của bản thân từ con ngươi của mình.

Vậy mới đúng a.

V nhẹ nhàng kéo một phát, nam nhân liền không tự chủ được như nàng mong muốn, nên như thế mới đúng ——

“Trước đó ngươi đều rất nghe lời.”

Mùi u hương từ cỏ cây trong gian phòng càng ngày càng dày đặc, ánh đèn cũng dần dần mờ đi, dưới sống mũi cao gầy của V bởi vì ánh đèn mà để cho nửa bên mặt lâm vào trong màu xám thần bí.

Ghế sô pha rộng rãi mà thoải mái dễ chịu, phía trên phủ lên lông tơ nhẵn nhụi, cho người ta một loại cảm giác ấm áp mà buông lỏng.

Bàn tay có chút mất đi tri giác của đối phương ma sát ra tiếng sột soạt trên hàng dệt… Phảng phất là giãy dụa cuối cùng trước khi ngạt thở.

“V… Ta cảm thấy chúng ta ——”

Đối phương đang cầu xin tha thứ .

Nàng và hắn ra sức kéo, giống như dây đàn căng thẳng, lúc nào cũng có thể vang dội……

V nhón chân lên, giày cao gót bị đá rơi tùy ý vương vãi ở một bên, sức chú ý của đối phương cũng bị hấp dẫn tới, nhìn về phía hàng dệt tinh xảo vừa vặn trên hai chân dưới chiếc váy công sở có thiết kế giản lược.

“Kiểu mới từ Jingūji —— Giá trị liên thành, không có hứng thú sao ?”

Đối phương ngậm miệng, rõ ràng không muốn đáp lại, nhưng ánh mắt cũng rất thành thật.

“Tặng quà cho ngươi, ngươi cũng không nói ưa thích… Chính là thiếu giáo huấn.”

Nàng rỉ tai nói.

Đang khi nói chuyện, nữ nhân đứng dậy, cơ bắp trên bắp chân nhu mỹ đã căng thẳng, một chân giẫm ở trên ngực nam nhân.

Hình ảnh như vậy, để cho đối phương thất thần.

Mặc kệ thời đại phát triển như thế nào, tài liệu quần áo cách tân như thế nào, nhưng một ít hàng dệt có trọng lượng nhẹ nhàng vẫn như cũ duy trì lượng tiêu thụ thịnh vượng —— Tỉ như bít tất đủ loại phong cách.

Loại hàng dệt vốn được thiết kế cho quý tộc nam ở cung đình Europe như “tất chân” lại rực rỡ hào quang trên người nữ nhân.

Hình dạng chân của V rất xinh đẹp, nhất là sau khi được một tầng ẩn ẩn màu đen thêm vào đã đạt đến hoàn mỹ.

Nó luôn hành tẩu tiếp bằng đường cong nhu hòa ở chỗ nên thu hẹp, tỉ lệ các bộ vị cơ thể của pho tượng thần sắc đẹp thời Hy Lạp cổ đại, phảng phất đã được hoàn toàn copy lại trên người nữ nhân này ——

Nam nhân nhìn chăm chú lên đầu ngón tay như ngọc dưới hàng dệt chậm rãi nhào nặn cuối cùng nở rộ như hoa, đồng loạt lưu động với màu đen mờ ảo đó, cùng với đôi chân thon dài và chiếc váy, kèm theo tiếng ma sát của vải áo…

Động tác khẩn trương của hắn không có tránh thoát con mắt của thợ săn.

“Ân?”

V phát ra tiếng hỏi thăm, giọng mũi buồn buồn tựa hồ chất vấn để cho đối phương khuất phục trong vấn đề này —— nam nhân hoàn toàn bất đắc dĩ cuối cùng vẫn gật đầu.

Hừ…

V chậm rãi buông lỏng ra cà vạt, phát ra tiếng cười lạnh vì thắng lợi.

Nàng đẩy ngã kẻ thất thần sớm đã mất đi sức đề kháng, thuận tiện nhìn xuống đôi mắt tỏa sáng đen như mực của tên kia, nhẹ nhàng dạng chân ở trên ghế sa lon, kèm thêm hô hấp cũng bắt đầu có chút hỗn loạn.

Thợ săn gấp gáp hưởng dụng con mồi đã sớm mất kiên nhẫn.

Nàng tự tin đã hoàn toàn chưởng khống, nhưng non nớt trong xương cốt lại không lừa được người, đau đớn thường thường sẽ đi theo bước thử đầu tiên.

Vì duy trì một phần thể diện này, V lũng vén sợi tóc bên tai, bỗng nhiên cúi người dùng môi ngăn chặn miệng tên kia.

“vì sao?”

Tiếng nói của nam nhân có chút khàn khàn.

“Bởi vì ta nghĩ rõ, không được sao?”

Ngay sau đó, nữ nhân cao ngạo hơi hơi nhíu lên lông mày, phảng phất ngụm cay đắng thứ nhất khi tiếp nhận trái cấm.

“Chiếm tiện nghi…”

“Hỗn đản.”

Hai chữ cuối cùng, giống như nức nở.

……

……

“Ngô!”

V ghé vào trên bàn công tác đột nhiên giật mình tỉnh giấc.

Trong màng nhĩ quanh quẩn tiếng vù vù nhẹ nhàng, Optic để cho hết thảy bốn phía trong nháy mắt rõ ràng ——

【 Cảnh cáo: Phần mềm Bio-monitor xuất hiện sai lầm 】

【 Cảnh cáo: Thời gian ngươi không trả lời đã vượt qua 3 phút…】

V muốn đứng lên phát hiện hai chân một hồi bủn rủn, trắng nhạt trên gương mặt đều không thể bị trang điểm che phủ làm cho cả khuôn mặt có chút hốt hoảng thất thố… Thậm chí có một tí sợ hãi.

V gần như sẽ không nhìn Braindance, dù cho công ty có phòng nghỉ chuyên môn cung cấp cho nhân viên giải trí, nàng cũng chưa từng nguyện ý để cho cơ thể tiếp nhận những thứ này.

Một mặt là bởi vì cường độ công tác quá cao, một phương diện khác là bởi vì nàng chán ghét thứ giả tạo.

Mà những hình ảnh kỳ quái sau khi Bio-monitor vừa mới thoát ly, để cho nàng trong lúc nhất thời hai tay chống ở trên bàn, sững sờ đứng ở tại chỗ một hồi lâu…

AI: “Hàm lượng Dopamine và Hormone endorphin của ngài hơi cao, Bio-monitor hoàn thành download offline.”

Kèm theo tiếng nhắc nhở của AI, ánh mắt mê ly của V càng ngày càng cổ quái.

Mình vậy mà làm thế ở trong mộng ?!

“Fuck…”

V không biết vì sao sẽ có một bụng tức giận, vật chất vừa mới để cho tâm tình vui thích đã bị trừ khử cấp tốc.

Ròng rã hai ngày, V đều ngồi trong văn phòng, xử lý việc làm căn bản không có hồi cuối, chỉ cần AI nhắc nhở —— nàng cũng sẽ không lưu lực mà nghiêm túc xử lý, nhưng không nghĩ tới, công việc cường độ cao vẫn không thể triệt để tê liệt mình.

Hồng hộc…

V theo bản năng vươn hướng bình rượu trên mặt bàn.

Cuối cùng vẫn là rút về đầu ngón tay.

Hô hấp bình tĩnh xong, nàng lúc này mới dò hỏi: “Bộ trưởng Lin của Phòng an ninh đã trở về cương vị sao?”

AI: “Không có, bộ trưởng V —— Tổng bộ biểu hiện có điều lệnh mới, có thể dính đến việc điều động chức vị của bộ trưởng Lin, trước mắt ngài không có quyền xem xét.”

V: “Người khác đâu?”

AI: “Ghi chép chấm công biểu hiện, bộ trưởng Lin đã rời đi Arasaka Tower; Trước mắt đang ở phòng trọ tại Corpo Plaza, cần ta hẹn trước gặp mặt vì ngài sao?”

V khoát tay áo, “Thôi…”

Ngay sau đó nàng nghĩ nghĩ, mặt mũi khôi phục khí chất lạnh nhạt xa cách, tựa hồ chắc chắn việc gì, đơn giản sửa sang lại quần áo, bước nhanh rời đi văn phòng.

……

……

“Không nghĩ tới Dorio sẽ đi NCPD.”

Lâm Dược chuyển động tay lái, tự mình lẩm bẩm, thuận tiện liếc mắt nhìn Sasha bọc lấy tấm thảm co ro giống như mèo con ở tay lái phụ.

Sắc mặt của nàng rất kém cỏi, đó là bởi vì tạm thời không cách nào tháo dỡ Cyberware của Black Wall nên cơ thể không quá tốt, hơn nữa module khống chế nhiệt độ trong Cyberdeck cũng để cho độ ấm của cơ thể hạ thấp xuống chút ——

Bởi vậy, lúc Lâm Dược mang Sasha ra lại thì sẽ mang theo chăn lông tự làm nóng cho nàng.

“Ánh nắng thật tốt, Lin.”

Giọng Sasha có chút mệt mỏi, “Giống như Braindance mà Judy tỷ tỷ cho ta, cảm giác… Cơ thể đều thư thái không ít.”

Lâm Dược cười cười, xe lái ra từ trên cầu lớn vượt sông, một đường đi tới Corpo Plaza.

“Cám ơn ngươi, Lin… Để ta nhìn thấy chị gái còn đang sinh hoạt thật tốt.”

Lúc Lâm Dược nghe xong câu nói này thì cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể lấy ra một điếu thuốc lá, thẳng đến trông thấy thiếu nữ hơi khép hờ mắt, thế là lại từ từ thả trở về ——

Không nghĩ tới thiếu nữ hồn nhiên phát ra tiếng cười khẽ, “Hút đi… vật chất có hại ít nhất mà Syn-Lung tiếp xúc đến chính là thuốc lá, ta thích hương vị bạc hà nhàn nhạt kia.”

Lâm Dược không có đốt lêm điếu thuốc.

“Phải đưa ngươi trở về, V đã nói với những người kia, không thể mang ngươi rời khỏi Arasaka Tower.”

Thiếu nữ gật đầu một cái, giống như là nói mớ.

“Cảm giác đoạn đường này của chúng ta giống như sự đùa giỡn của vận mệnh, còn tưởng rằng Neural Matrix sẽ được dùng trên người ngươi đâu… Không nghĩ tới để cho ta dùng, thậm chí ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có —— Giá như ta cũng có có vận khí tốt như ngươi.”

“Trạng thái suy đồi tự động tan rã, còn không cần gánh phong hiểm không thể dùng Cyberware…”

“Còn tưởng rằng chúng ta sẽ tìm đầu nguồn của AI trong Cyberspace đâu, không nghĩ tới chính là bức tường kia.”

Lâm Dược yên lặng nghe.

Kỳ thực hắn muốn nói, uy hiếp từ Black Wall vẫn chưa được giải trừ, có thể đoán được về sau là… Lâm Dược có thể phải đi tới bờ bên kia của Black Wall, nơi Old Net phá toái, tìm kiếm một đáp án cho vấn đề mà nó cũng không biết.

Nguyên nhân Sasha không chấp nhận giải phẫu, Lâm Dược kỳ thực đoán được.

Nàng không muốn mất đi quyền lợi sử dụng Cyberware, hơn nữa tiến độ phá giải Neural Matrix mặc dù nhanh, nhưng không hoàn chỉnh, vậy liền mang ý nghĩa phong hiểm khi Sasha giải phẫu sẽ càng nâng cao một bước.

“Khi Cynosure khởi động lại, trong nhật ký ghi Netrunner có nickname là【 Skylight 】, đã từng phụ trợ việc nghiên cứu của bọn hắn, phân bộ Europe đều đang phối hợp chuyện này, thoải mái tinh thần, có lẽ mã đăng nhập mà Arasaka tạo ra cũng cũng không kém đâu?”

Sasha từ từ nhắm hai mắt, khóe miệng khẽ động.

Xe thể thao một mực rất bình ổn, đương nhiên, đây cũng là do Lâm Dược lái chậm.

“Thân thể của ta còn có thể gánh vác bao lâu, nếu không thêm Cyberware.”

Nếu Sasha lắp thêm Cyberware, vậy có thể kéo dài quá trình tự suy, chỉ tiếc trang bị thêm Cyberware sẽ gặp phải phong hiểm rơi vào Cyberpsychosis, Arasaka không dám làm quyết định này.

Lâm Dược nhúc nhích môi, “Hai tháng.”

Sasha gật đầu một cái, đổi một tư thế thoải mái, nằm nghiêng mặt hướng Lâm Dược.

Trong xe yên tĩnh đến làm cho người có chút hoảng hốt.

“Ta đồng ý giải phẫu, ngày mai ta sẽ đi phối hợp việc đọc mã hóa của Neural Matrix, để nó thích ứng hình chiếu thần kinh của ta.”

Lâm Dược vô ý thức bóp chặt vô lăng một lần.

Sasha đây là tai bay vạ gió, nếu như không phải nàng chia sẻ AI thay Lâm Dược, liền sẽ không có việc làm cho người khó mà lựa chọn xảy ra bây giờ.

“Hảo.”

Lâm Dược chỉ có thể đáp lại như vậy, ánh mắt của hắn nhìn về phía trước, dường như đang muốn nghĩ xem có thể xử lý những chuyện gì vì Sasha.

Thiếu nữ khẽ nâng lên mí mắt, nhìn chăm chú lên Lâm Dược.

“Ta muốn nhìn con mèo kia.”

“Ân?”

Lâm Dược xuất thần vì suy tính vừa mới bắt đầu còn chưa phản ứng lại, lập tức lập tức gật đầu, “Ân hảo.”

Bởi vì không đành lòng, cho nên hoàn toàn không muốn cự tuyệt.

Xe một đường lái về phía nhà trọ của Corpo Plaza, Lâm Dược đã rất lâu chưa trở về nơi này.

Nếu như không phải quản gia phục vụ, con mèo kia sợ rằng đã sớm chết đói trong nhà.

“Ngươi ưa thích loại động vật nhỏ này sao ? Đây là V tặng cho ta, nếu muốn thì để ta mua một con ngươi yêu thích, đặt ở Arasaka Tower với ngươi.”

Lâm Dược dừng hẳn xe vừa nói, vừa chuẩn bị mở cửa để ôm Sasha vào, kết quả thiếu nữ lên tiếng ngăn cản hắn, “Chờ đã… Ta có chuyện muốn nói.”

Âm thanh đằng sau đều có chút yếu đi.

Lâm Dược tiến đến trước mặt, “Thế nào?”

Sasha từ từ nhắm hai mắt, lông mi có đường cong hoàn mỹ dính lấy từng bọt nước nhỏ trong suốt, “Ta còn muốn nằm một chút.”

Lâm Dược biểu thị đã rõ, “Ân, nằm a.”

Sasha: “Ngươi nói… Ta còn có cơ hội để làm Netrunner sao ?”

Lâm Dược gật đầu.

“Đương nhiên.”

Sasha: “Cám ơn ngươi tản ra việc của Securicine giúp ta, mặc dù để cho ta nhận rõ sự thật Biotechnica vẫn còn đó, nhưng ta rất vui vẻ —— Ta nghĩ mụ mụ cũng sẽ an tâm.”

Lâm Dược dịch dịch tấm thảm thay Sasha, “Tài sản co lại nhiều như vậy, hợp tác giữa bọn hắn và Militech cũng sẽ lâm vào điểm đóng băng, chỉ có thể làm đến việc này, xin lỗi Sasha…”

Thiếu nữ lắc đầu, phát ra giọng mũi nhỏ nhẹ, dùng tiếng Nga nói một câu cảm tạ.

“Nếu như ta không tiếp nhận được Cyberware, hoặc sinh ra phản ứng bất lương khác trên thần kinh, có thể nhờ ngươi đưa ta đến hồ nước của Đông Âu sao? Nơi đó có thiên nga, ta không nhớ rõ tên, nhưng mà Judy tỷ tỷ biết…”

Lâm Dược gần như không suy tư, “Hảo… Nhưng đừng bi quan, hiện giờ kết quả còn chưa rõ.”

“Arasaka và ta cũng đang liều mạng để vớt ngươi, yên tâm đi.”

Ngay sau đó Lâm Dược đưa tay mở dây an toàn thay Sasha, “Đến đây đi, mang ngươi đi lên nhìn mèo con.”

Ngay tại lúc Lâm Dược đưa tay vòng tới bên cạnh Sasha, thiếu nữ bệnh thoi thóp đột nhiên động tác nhanh nhẹn một chút, nhẹ nhàng quay đầu, bờ môi lạnh như băng áp vào gò má của nam nhân đang cố tháo dây an toàn.

Thẳng đến vật sáng lấp lánh giữa răng môi thiếu nữ kéo ra tia, Lâm Dược như ở trong mộng mới tỉnh mà mở dây an toàn trốn qua một bên.

Sasha híp mắt cười, giống như mèo con ăn vụng đến đồ vật, cuộn mình về trong thảm.

Nàng hừ hừ nói: “Ta biết tiểu thư V và cái nữ nhân trong Dogtown kia có quan hệ thế nào với ngươi, ta rất để ý ! Cho nên ta chỉ muốn cám ơn ngươi mang ta đến công ty để ta nhìn thấy phong cảnh không quá dễ thấy được trong Night City, liền lần này rồi ——”

“Ta sẽ không thích ngươi a.”

【 Nhân vật “Sasha · Yakovleva ” đã đổi mới độ thiện cảm 】

【 Độ thiện cảm: 70】

【 Ban thưởng: Điểm trí lực +2, Perk Point trí lực +6, dung lượng Cyberware +40……】

【 Cải thiện: Tổng tiến độ thay đổi của nhân vật này đến 100%.】

Giao diện rất lâu chưa từng xuất hiện đã nhảy ra.

Chỉ là lần này, Lâm Dược không có một chút kích động nào.

So với lần đầu khi tới thế giới này, hắn đã vô cùng hưng phấn vì con số tăng trưởng để tự thân tăng cường.

Nhưng mà, đằng sau số liệu băng lãnh lại là cảm tình nóng bỏng và chân thực.

Con số 70, giống như là khắc chế Sasha, nàng không bao giờ giấu giếm bất cứ việc gì hoặc những gì nàng đã làm với người mình yêu thích, lại nhiều lần tiến hành khắc chế đối với bản thân.

“Mạo phạm cấp trên, lòng can đảm càng lúc càng lớn.”

Thiếu nữ lại một bộ không lo ngại gì.

“Ngươi là Lâm Dược.”

Ai.

Cảm giác cõng nợ sống qua ngày không dễ chịu gì.

Lâm Dược lắc đầu khẽ thở dài một cái, mở cửa xe, bất đắc dĩ ôm lấy Sasha từ tay lái phụ, đi đến thang máy ở hầm đậu xe.

Hắn chỉ là dùng một câu nói để che đậy sự co quắp, bởi vì hắn hoàn toàn không biết nên đáp lại ra sao.

Phảng phất đáp lại càng nhiều, cô phụ cũng càng nhiều…

Nhìn xem gò má tái nhợt và đường vân của Cyberware như râu mèo của thiếu nữ.

Lâm Dược chỉ hi vọng mình có thể phân một chút vận khí cho Sasha, để cho nàng sống sót tốt hơn.

Bây giờ.

Sasha nằm ở trong ngực cảm thụ được cánh tay bình ổn hữu lực.

Nàng biết rõ, mình chung quy đã khắc chế tùy hứng —— Thiếu nữ cũng biết rõ, nam nhân đối với mình càng nhiều là áy náy mà không phải ưa thích…

Bất quá cũng tốt.

Nàng chỉ muốn yên lặng bồi bạn bên người mình yêu thích.

Nhưng xem ra, vận mệnh đã không để cho nàng tự do như vậy nữa.

Nếu như không có cơ hội, ít nhất mình đã cố gắng tranh thủ tất cả việc nên làm, sẽ không còn gì hối hận.

Cẩn thận nghĩ một hồi, mặc kệ là lựa chọn kéo Song Bird xuống nước trong internet gặp số liệu sụp đổ của Dogtown, vẫn là không suy tư gì đã gánh chịu tẩy lễ từ số liệu của AI thay Lâm Dược, đây đều cũng không phải là bức hiếp ——

Nàng thản nhiên tiếp nhận cừu hận mà thế giới cho nàng, cũng thản nhiên tiếp nhận lòng ưa thích của bản thân.

Liền như thiếu nữ đã nhìn mình chằm vào hôm đó ở phòng số liệu của Biotechnica, chưa từng hối hận vì lựa chọn, vậy là đủ rồi.

Trong Night City, vật trân quý nhất chính là “ngày mai”.

……

……

Mà tại cách đó không xa, trên một chiếc xe của công ty, bốn ngón tay thon dài của nữ nhân nhẹ nhàng nâng lên theo trình tự, lập tức lại thả xuống.

Ở đối diện kính chắn gió xe thể thao Outlaw.

Không có chút nào bất ngờ, V thấy được toàn bộ…

Nhiệt độ không khí trong xe giống như thấp hơn mấy độ so với bên ngoài.

V đã khuất phục.

Nàng nhiều lần mâu thuẫn về lựa chọn đã làm, hơn nữa đã thực thi hành động, không nghĩ tới lời Misty nói lại vang lên không ngừng trong đầu giống như ma chú.

Thế là, nàng giống như tín đồ đến đường cùng, lấy lý do “khi ngươi cảm thấy một việc là phải làm” để đến tìm người này.

Kết quả đại lễ cứ như vậy được hiến tặng cho mình.

“A…”

V thậm chí đều không biết là đang cười bản thân vẫn là đang cười Lin.

Tại chỗ của Lin, giống như ai cũng được, duy chỉ có mình lại không được.

Nàng cũng nghĩ qua.

Có lẽ do mỗi lần mình làm việc vì Lin đều vĩnh viễn ngụy trang là cho công ty, Honshu muốn ta giám thị ngươi, công ty muốn ta nhìn chằm chằm ngươi, nghiệp vụ của công ty quan hệ đến tiền đồ của chúng ta…. ——

Rõ ràng đối phương đã hiểu lầm triệt để.

Nhưng, vậy cũng không nên mới đúng?

Mình rõ ràng đã chủ động, mặc dù khi đó Lin bị AI cướp sạch nhân cách, chẳng lẽ đã mất đoạn ký ức kia sao ?

Tự hoài nghi, phủ định nhiều lần, cố gắng bù đắp.

Cảm tình xuất phát từ hormone xưa nay đã như vậy.

Kèm theo hai người biến mất ở trong thang máy ——

Trong kính chiếu hậu là cái cằm trắng nõn của nữ nhân, và một màn ý lạnh ở đuôi mắt.

Nàng cầm lấy điện thoại để ở một bên, nhẹ nhàng đánh xuống mấy chữ.

【 Gửi cho: Misty 】

【 Ta muốn làm thịt hắn, làm sao bây giờ ? :) 】

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập